Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Nói gì giờ đây, tâm trạng ngỗn ngang với những suy nghĩ và sự lo lắng. Bước tiếp hay nên dừng lại , với tình cũ còn vương hay người mới còn thương. Cái sai lầm một lần nữa lại lặp lại, hay do cuộc sống cứ mãi thử thách lòng người. Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Điều gì khiến tôi còn ngần ngại với quyết định của bản thân, hay vì cái quá khứ không mấy vui , hay sợ tình cảm người mới không chân thành. Vẫn biết hiện tại đã chọn con đường quay lại, nhưng vẫn vấn vương mối tình mới chớm. Sự chân thành và nồng nàn của tình cảm làm con người ta bị rung động lâu đến vậy sao? Sống với sự hoài niệm về chuyện cũ, rồi dằn vặt níu kéo những gì đã qua, không trân trọng hiện tại và nghĩ về tương lai là tôi lúc này. Cứ ngỡ đi đường dài ai ngờ chỉ ngang qua nhau như cơn gió thoảng. Mọi thứ dừng lại trong phút chốc, chợt đến chợt đi đến vội vàng. 

Con người thật lạ, sau khi có được tất cả mọi thứ như mình mong muốn , vậy mà vẫn muộn phiền và lo nghĩ. Hiện tại và quá khứ cứ đi song song cùng nhau, mà phần nhìu vẫn là sống trong quá khứ đã qua. 

Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Hiện tại của tôi thật đẹp, tôi đã có khoảng thời gian như trong mơ vậy. Một người đã đến, và mang cho tôi những ngày tôi rất cần có được từ một người đàn ông của đời mình. Anh quan tâm và chăm sóc cho tôi, mỗi ngày dành lời yêu thương và âu yếm để thể hiện tình cảm của Anh. Nhắn tin với những lời dễ thương, kèm theo là những cuộc gọi gần như là "giám sát" tôi , thế nhưng tôi lại cảm thấy rất vui vì điều đó. Vì nhờ những cử chỉ đó mà tôi biết giá trị của tôi trong Anh, và tình cảm của Anh dành cho tôi như thế nào. Vẫn biết ngoài tôi thì Anh còn nhiều mối quan tâm khác, những mối quan hệ mập mờ không rõ ràng thì tôi vẫn muốn được bên Anh.

Thế nhưng hạnh phúc mà tôi cảm nhận được chỉ là cảm giác say nắng, say nắng một người đã có tất cả, và thời gian hiện tại của Anh là tôi mà thôi. Anh biết tôi còn vương tình cũ, nên đã cố gắng bên tôi nhiều nhất có thể. Quan tâm lo lắng tôi mọi lúc, cạnh bên Anh tôi thấy mình bé nhỏ và như được che chở nhiều hơn. Vậy sao giờ tôi còn băn khoăn tình cũ làm gì? Phải chăng còn nợ nhau chưa dứt hết. Người cũ đã vô tình dứt bỏ tôi một cách vô tâm, đi không chút tiếc nuối, và cũng không cần một lý do, không cuộc gọi và sự níu kéo. Vậy tôi còn nhớ để làm gì...?

"Người cũ còn thương" , phải là tôi vẫn còn nhung nhớ về hình bóng cũ, tôi vẫn thường lén lên zalo, face để vào xem thông tin của người ấy. Vẫn muốn biết người ấy sống như thế nào, sống vui khỏe hay có gì muộn phiền không ? , đang vui hay buồn. Và rồi tôi vẫn thấy người ấy vui vẻ, công việc tốt , mọi thứ suôn sẻ, duy chỉ một điều tôi biết rõ người ấy không còn nhớ về tôi nữa. Người ấy lúc gặp tôi là chưa có gì, rồi sau đó dần dần phát triển vượt lên. Mọi thứ suôn sẻ, tôi trở thành người thừa trong cuộc sống của người cũ. Vậy tôi còn nhớ về người ấy làm gì nữa nhỉ?

Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Vì trong quá khứ, khi người ấy một lòng vì tôi, yêu thương tôi, muốn bên cạnh quan tâm chăm sóc tôi, thì tôi lại không muốn bị sự ràng buộc làm vướng bận đến cuộc sống của tôi. Tôi chỉ muốn được yêu theo cách của hai người tìm hiểu nhau và không đi quá sâu vào nhau để có thể còn chút nhớ, chút thương, chút giận hờn và được quan tâm nhau, gặp nhau khi thật sự nhớ nhau và cần nhau khi muốn san sẻ niềm vui nỗi buồn...chứ không phải ở cạnh nhau kiềm nhau về thời gian, không gian và mọi thứ khác nữa. Vì đơn giản chưa là gì của nhau. 

Đồng ý người cũ tốt lắm, và Anh hiện tại cũng tốt nữa. Nhưng người cũ đã không còn tình yêu, hiện tại chỉ vì mục đích phấn đấu cái gọi là danh lợi, tiền tài địa vị. Còn Anh thì đã có tất cả và cũng vẫn đang duy trì nó. Nhưng với tôi thì thật sự không thuộc về ai, tôi đứng giữa để tự nhìn nhận lại bản thân...cảm ơn người cũ và Anh đã xuất hiện cho tôi thấy tôi cần phải làm gì, tôi sẽ không phải là người được chọn lựa mà tôi sẽ là người chọn lựa tình yêu cho mình. Đã quá quen thuộc cảm giác được người khác tán tỉnh và ngỏ ý để tôi nhận lời yêu rồi. Từ bây giờ tôi sẽ khác trước...sẽ sống vì bản thân mình, và vì hạnh phúc của mình nhiều hơn nữa. Tôi sẽ cố gắng để bản thân phát triển từ những thứ mà người cũ muốn có và từ những cái mà Anh đang có, chắc chắn là tôi sẽ có nó trong tương lai. 

Nhận lại là tôi được hơn là mất, tôi có kinh nghiệm sống, tôi trưởng thành nhiều hơn, tôi suy nghĩ đơn giản hơn và tôi thấy mình nên ngừng sự ích kỷ mà cần phải sống cho người khác nhiều hơn. Thứ tình yêu nó không tồn tại lâu dài, bền vững khi vật chất không đi cùng. Tình cảm gia đình mới đáng quý và đáng trân trọng hơn cả. Cảm ơn vì tất cả...

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau

Nợ Anh một lời giải thích và lời xin lỗi!

Câu chuyện chiếc nhẫn và cái nắm tay...

Một câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn, chất chứa tình cảm, sự chân thành và trái tim thành thật từ hai phía. Nhưng đúng người sai thời điểm cũng chỉ có thể là "Người lạ từng quen" mà thôi. 

Lần nào gặp nhau, đi tận đâu, hoàn cảnh nào ,... thì Anh cũng cầm tay tôi. Cái nắm tay với tôi mà nói, là chuyện thật sự có ý nghĩa . Tôi bị bệnh tiết chế ra mồ hôi tay, vậy nên không được đôi bàn tay đẹp, mềm mại , nõn nà như những người con gái khác.

Bước qua biết bao nhiêu chuyện tình , tôi cũng chưa bao giờ có được cái cảm giác an toàn, bình yên và được trân trọng như gặp Anh.

Anh mang cho tôi cảm giác lạ, có vui , có buồn, có lo lắng, có cả hạnh phúc và một cảm giác được yêu đến lạ lùng. Bên Anh tôi là tôi, là con người thật với hành động lời nói được là chính tôi . Tôi và Anh không có khoảng cách, và Anh luôn cầm tay tôi thật ấm áp, một cách trân trọng . Tôi có thể nhận ra được.

Sau khi để người yêu cũ ra đi, tìm hạnh phúc ... tôi trải qua quãng thời gian khó khăn, nhớ, đau thương, dằn vặt bản thân và xót xa vì đã để mất đi hạnh phúc tưởng chừng không thể tìm lại được thì Anh xuất hiện. Vô tình hay cố ý thì tôi và Anh gọi là định mệnh. Anh tìm được tôi qua zalo tìm kiếm xung quanh, còn tôi lúc ấy đang kinh doanh mỹ phẩm nên cần tìm kiếm khách hàng cả nam và nữ. Chính vì vậy mà tôi và Anh kết bạn, tôi đồng ý kết bạn nhưng không nghĩ sẽ kết bạn bè thân thiết, tôi chỉ muốn bán được hàng . Anh có nhắn tin trước cho tôi, nhưng tôi nghĩ chỉ là lời tán tỉnh nên tôi bỏ qua, từ chối đi cà phê và nói thẳng rằng tôi đã có người yêu. Anh cũng không nói gì, đơn giản chỉ là người dưng. Rồi tôi và người cũ chia tay vì người ấy có bạn gái mới, tán tỉnh với nhiều người khác nữa, và còn quay lại với người cũ...Đó cũng chính là định mệnh mà ông trời đã sắp đặt cho tôi.

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau

Tối ấy đi ăn với đám bạn, tôi lại vào zalo, tìm kiếm, thật sự không thể nhớ nữa...bấm vào trúng Anh, tôi nhắn tin, gọi videocall zalo và đồng ý cho cả số điện thoại, nhận lời đi hẹn hò ngày hôm sau luôn...tin được không vì thật sự tôi đã say rồi. Ngày hôm sau là chủ nhật, tôi đã nằm nhà cả ngày, rồi đến tối, đúng giờ hẹn, Anh đến, lưỡng lự chần chừ vì là người lạ, tôi lo lắng, tôi không cho biết nhà tôi đang ở, cũng không muốn Anh đến đón, tự tôi sẽ đi. Anh cứ cương quyết sẽ qua chở và đón đi, tôi không từ chối được cũng nhận lời.

Lần đầu ấn tượng của tôi về Anh là sự ngạc nhiên, tôi không xem trang cá nhân zalo của Anh, tôi không biết Anh làm gì, thật sự đây đúng là duyên mà thôi. Anh đón tôi bằng xe hơi, sang chảnh bóng loáng. Nhìn thấy vậy, làm tôi cũng choáng ngợp và không biết phải xử lý như thế nào. Thật ! tôi bất ngờ. Bước lên xe, hít thở không nổi luôn, rồi Anh bắt chuyện, hỏi gì đó tôi không nhớ nữa. Anh thắc mắc vì sao người như tôi, biết giao tiếp, lại dễ thương như vậy mà lại bị người yêu bỏ, thật lạ. Tôi chỉ cười và có chút thoáng buồn về chuyện cũ, nhưng rồi Anh lại tinh ý chuyển chủ đề khác. Để ý từ lúc gặp Anh cho tới lúc này, chưa bao giờ Anh cho tôi thấy khoảng cách, hay sự nghĩ ngợi gì trong mối quan hệ giữa tôi và Anh. Anh nói chuyện hoạt bát, vui vẻ, lại rất lanh lẹ,...mà đặc biệt hơn là Anh rất tinh ý, lại tâm lý và galang vô cùng. Nhưng khác với những người con gái khác, tôi lại không thích ngay từ ban đầu, đơn giản vì tôi vẫn cần cảnh giác mà.

Anh chở tôi đi ăn cùng bạn Anh bên tân phú. Thật sự bây giờ ngồi nhớ lại tôi cũng không nghĩ rằng đây là câu chuyện có thật của cuộc đời mình. Nó như giấc mộng vậy, chợt đến rồi thoáng đi như cơn gió. Ngồi trong bàn ăn Anh cũng nhìn tôi, rồi quan sát cử chỉ, cách tôi ăn, uống, và cả đi đứng...Anh biết tôi rất kỹ tính, cẩn thận và sạch sẽ chỉ một lần gặp đầu tiên vài tiếng đồng hồ. Chắc vậy làm Anh thích tôi chăng! Vì tôi lạ hơn những người con gái khác, hay vì tôi nhẹ dạ cả tin...

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau
Tiếp diễn cho lần đi ăn chưa kết thúc , nếu như tôi còn tỉnh táo và có thể tự về, vì còn buồn tình cảm và vì tôi cũng muốn uống , tôi nghĩ đơn giản là sẽ được Anh chở về sau khi Anh nói Anh không hề làm gì tôi cả đâu...Tôi tin điều đó! Lên xe về, Anh chở tôi đi, nói chuyện khá nhiều, mà giờ chẳng nhớ chuyện gì nữa...hihi...Nhưng tôi biết tôi vui lắm dù chỉ khoảnh khắc ngắn ngủi. Rồi chợt tỉnh khi Anh nói giờ chúng ta đi vũng tàu nhé! What? tôi không tin vào tai mình, tôi từ chối, cự tuyệt đến cỡ nào cũng không thể qua được lời dụ dỗ ngon ngọt của Anh. Nhưng nhờ đoạn đường đi ấy, giây phút ấy, tôi mới có được cảm giác, khoảnh khắc, khoảng thời gian không bao giờ quên được như bây giờ. Phải, tôi luôn chậm 1 giây , tôi luôn để tình yêu đi xa tôi rồi tôi mới nhận ra được tôi thật sự toàn tâm toàn ý với người ta.

Kỷ niệm ở vũng tàu rất đẹp, tôi sẽ không kể ở đây đâu, tôi sẽ cất trong một nơi bí mật của trái tim. Sau chuyến đi ấy, tôi bắt đầu có cảm giác với Anh. Rồi tôi nhận lời đồng ý Anh và bắt đầu quen nhau, gặp nhau nhiều hơn, Anh dành thời gian cho tôi mỗi tối. Đi xem phim ma Anna Beo là bộ phim mà để lại cho tôi kỷ niệm nhất từ trước đến giờ. Anh không có ý định đi xem phim ma , Anh...sợ ma. Và đó là lý do tôi cho là đáng yêu của Anh. Lên xe ngồi, Anh nói không nha, không coi phim ma đâu nha. Nhưng sau một hồi năn nỉ, Anh cũng phải chấp nhận cùng tôi xem phim ma, mặc dù lúc ấy cũng không còn suất chiếu phim nào khác nữa. Tôi thì vui lắm, còn Anh thì có vẻ rất miễn cưỡng nhưng không hề tỏ ra không thích hay khó chịu chút nào. Vào xem, từ đầu tới cuối Anh nói nhiều ơi là nhiều, có lẽ vì giảm đi cảm giác sợ, tôi thấy mắc cười và cũng vì như vậy, tôi cười suốt từ đầu đến cuối bộ phim mà ai cũng phải xanh mặt khi xem. Cặp kế bên tôi còn thấy lạ, khi mà Anh rút vào vai tôi mỗ phân đoạn có ma xuất hiện. Thật! tôi thấy rất lạ và cực kỳ đáng yêu. Ra về, Anh và tôi phải đi bộ để lấy xe, và Anh không quên cầm tay tôi. Rất dễ thương.

Trong khoảng thời gian quen nhau ngắn ngủi, Anh cũng có ghen tuông là do tôi chưa dứt được người cũ, và nhiều người mới nhắn tin loạn xạ, làm Anh không tin tưởng, mà cũng do bản tính của Anh hay ghen nữa. Rồi sau 2 lần chia tay, lần cuối cùng tôi nhắm mắt kết bạn zalo quay lại, Anh vẫn chấp nhận, Anh và tôi lại quen nhau được 1 ngày duy nhất. Lần cuối cùng Anh nói hình ảnh của Anh và tôi hãy xóa hết đi, tôi lại nghĩ rằng phải chăng những gì tôi làm đã gây tổn thương cho Anh , làm mất đi niềm tin của Anh dành cho tôi rồi. 

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau
Lần cuối được Anh nắm chắt tay là lần đi xem phim cuối cùng. Tay tôi đau rát vì bệnh tái phát, và lần nào cũng là chiếc nhẫn Anh hay đeo, khi Anh xiết chặt tay tôi nó làm tôi đau rát lắm. Lúc ấy tôi chợt nghĩ , hạnh phúc mà tôi đang nắm có chắc làm tôi bình yên không khi quyết định quay lại với Anh lần nữa. Khi mà Anh là người có tất cả, còn tôi thì chỉ là cô gái bình thương mà thôi. Không có gì đặc biệt cả. Và rồi nhờ Anh luôn thể hiện tình cảm mọi lúc mọi nơi, Anh lại nắm tay tôi, hôn lên vai tôi, lên má tôi, dù cho nơi xem phim cấm mang nước vào thì Anh vẫn mua trà sữa cho tôi , cố gắng tìm cách mang vào, cố đứng đợi xếp hàng và cố gắng nhớ để mua cho tôi ly trà sữa ô lông sủi bọt trân châu trắng....Điều ấy làm tôi nghĩ, có đau đớn đấy nhưng sẽ hạnh phúc mà, vì Anh thương tôi mà. Mỉm cười rồi lại quyết định cố gắng giữ chặt lấy cơ hội cuối cùng này. Thế nhưng, đâu biết rằng càng nắm giữ lấy thì vết thương càng đau thêm , rách xước và chảy máu.

Tôi cứ tự nghĩ rằng do tôi, do người cũ nên tôi và Anh không đến được với nhau. Thế nhưng sự thật lại khác so với tôi nghĩ. Cuối cùng tôi chọn cách buông bỏ. Không phải buông tay là hết yêu mà buông tay còn có nghĩa là sẽ không bao giờ bị đau đớn nhưng vẫn được yêu Anh trong suy nghĩ. Mong Anh và gia đình nhỏ của Anh sẽ luôn hạnh phúc.

Giá trị thực của tình yêu!

Cảm xúc của tôi ngay lúc này đây, khó có thể diễn tả bằng lời, rất muốn có được khoảng lặng im để suy nghĩ, cũng cần một người đủ tinh tế, đủ cảm nhận sâu sắc, chiều sâu trong suy nghĩ ngồi lắng nghe tôi tâm sự, hay chỉ cần cùng tôi ngồi lặng yên bởi tôi đang...rất rối bời suy nghĩ.

Trải qua quá nhiều chuyện không vui trong cuộc sống, cách nhìn cuộc đời của tôi bỗng trở nên đơn giản hơn. Tôi chỉ muốn được yêu, nhưng tôi không muốn bị gò ép trong một khuôn khổ nào đó, tôi chỉ muốn là tôi thôi. Muốn được tự do yêu, và được quan tâm chăm sóc, sẻ chia từ một nửa yêu thương. Đôi lúc cũng cần một khoảng không tĩnh lặng ...chỉ để được tự ôm ấp bản thân, sống lặng trong suy nghĩ của mình mà thôi.

Giá trị thực của tình yếu!


Cánh cửa tình yêu đang mở , thế nhưng vẫn không thể đi đến con đường hạnh phúc cùng một người mà mình đã chọn. Do tôi hay do đối phương đã dần làm tôi "ngại yêu". Con người ta đôi lúc chỉ là suy nghĩ tình yêu sẽ làm mọi thứ màu hồng , sẽ tốt đẹp nếu được yêu thương . Nhưng có biết rằng để có được tình yêu thì đòi hỏi phải đủ hiểu, cảm nhận. Tạo ra một tình yêu thì dễ đấy , bắt đầu từ những cung bậc cảm xúc, tình cảm trong lòng từ cả hai phía. Thế nhưng cái quan trọng mà cả tôi, cả bạn và trong chính chúng ta bỏ quên đó chính là công đoạn, cách thức "nuôi dưỡng tình yêu" . Có mấy ai đã cảm nhận hết cung bậc tình yêu mang lại, hay chỉ vì chút say nắng, chút lòng ham muốn chiếm hữu, chút bồng bột suy nghĩ chưa thấu đủ sâu về một thứ gọi là "tình yêu".

Tôi đang yêu, được yêu và lúc này đây tôi hiểu được giá trị của tình yêu, hiểu được tình yêu không chỉ tồn tại cảm xúc, tình cảm chân thành và trái tim nồng ấm. Mà nó còn cần thứ khác để duy trì tình yêu. Tôi đâu còn bé nhỏ nữa, nhưng thật sự tôi chưa hề nghĩ đến thứ cần thiết hơn trái tim là " vật chất". " Có tiền là sẽ có tất cả, tôi cần tiền !" Dòng tin nhắn ngắn gọn nhưng đủ làm tôi tỉnh ra, và tôi chợt hiểu tôi đã muộn và chưa đủ tinh tế . " Cô đơn của chúng ta lúc nhỏ là khi ta không có ai để chơi cùng, còn khi lớn lên ngay lúc này đây xung quanh ta rất nhiều người nhưng trong lòng lại lạnh ngắt và nỗi cô đơn luôn thường trực ". Chắc hẳn không chỉ riêng tôi cảm nhận được điều này. Khi mà giá trị của tình yêu được cân đo đong đếm, thì liệu rằng nó sẽ tồn tại được bao lâu nữa. 

Giá trị thực của tình yếu!


Tôi không phải là người con gái xinh đẹp, tài giỏi, nhà có điều kiện và công việc với mức lương cao ngất ngưởng . Nhưng tôi là người con gái tự tin rằng mình sẽ sống mà không dựa dẫm vào người đàn ông đời mình. Tôi cần người yêu trách nhiệm và hiểu tôi, thương yêu mọi thứ thuộc về tôi , trân trọng và tôn trọng tôi thôi. Đời người ngắn ngủi lắm, tôi chỉ muốn được yêu thương chân thành mà thôi.

Nhưng giờ trong tôi là sự tổn thương sâu sắc, những lời lẽ ấy, những dòng tin nhắn ấy của người tôi yêu...chắc hẳn rằng phải khá lâu sau một khoảng một thời gian nữa, tôi mới có thể tạm quên đi. Nhưng dù sao nhờ sự xuất hiện của Anh mà giúp tôi tự nhận thấy bản thân mình thiếu gì, sai gì, cần nên làm gì... Điều tôi cần là sự chính chắn, trưởng thành hơn trong suy nghĩ và hành động.Thầm cảm ơn Anh sau quãng thời gian không quá ngắn nhưng đã giúp tôi nhận ra " giá trị của tình yêu " là gì. 


Cơn ác mộng dài...!

Một ngày dài lại sắp qua đi, và trong em vẫn mãi một bóng hình . Có thể ngày trôi, đêm đến, và những mùa xuân hạ thu đông sẽ dần tiếp đến nối nhau trôi qua lặng lẽ...nhưng có lẽ sẽ không quên được hình ảnh thân quen ngày nào bên em.

Mức thời gian mỗi ngày từ 8h sáng, em luôn nhìn vào chiếc điện thoại như một thói quen, và rồi em nhận thấy, đã không còn nữa những dòng tin nhắn vừa yêu thương lại vừa ấm áp mà mỗi ngày anh dành cho em. Em im lặng và chống chọi với nỗi nhớ anh là việc làm khó khăn mà mỗi ngày em phải tự nhủ mình có thể làm được. Trong em là nỗi nhớ anh và sự trống trải ngày qua ngày...Xung quanh em rất nhiều những người khác sẵn sàng chờ em đi cùng họ tiếp trên con đường phía trước, vậy tại sao em lại chỉ nhớ mỗi một người làm em đau tận sâu trong tim như vậy. Có phải là tình yêu của em quá lớn để rồi tự em chủ động chia tay và giờ người nhận lấy đau thương vẫn chỉ mình em. Anh vẫn vậy, vẫn là người của công việc, của sự vô tâm và hờ hững, anh đã không thay đổi khi bên em...

Cơn ác mộng dài...!


"Tình yêu ấy có lẽ chỉ là gian dối" là câu nói không những làm tim em đau mà còn nhắc lại quá khứ về Anh. Một quá khứ em không muốn nghĩ lại dù là 1 giây...Thế nhưng sao cứ mãi bám lấy em suốt khoảng thời gian dài, và không bao giờ nguôi ngoai dù em đã cố gắng không nhớ tới.Ngày này năm trước, và 2 năm trước nữa, là một kỉ niệm vô cùng đẹp đối với em. Dù nó không hoàn toàn như tưởng tượng, và em mong muốn, nhưng sâu trong lòng thì đó vẫn luôn là kỉ niệm đẹp.

Một tình yêu mất đi , một thói quen. Em muốn dừng lại cảm xúc lúc này đây, em muốn thời gian ngừng trôi và mọi vật xung quanh em đứng yên. Chỉ là vì em muốn chạy đến anh, nhìn anh một chút . Vì vẫn như trước thôi, em nhớ là em sẽ chạy đến bên anh, chỉ cần nhìn anh thì em cũng cảm thấy ấm áp và bình yên. Hãy nói cho em biết em phải làm sao, phải làm sao để có thể quên đi anh nhanh chóng và đem lại hạnh phúc thật sự cho bản thân mình. Hãy nói em biết đi Anh!



Qua rồi những năm tháng yêu vội vàng với tình yêu chóng vánh

Nhìn lại sau bao điều bản thân mình trải qua . Lừa dối, các vấp ngã trong đời sống . Tôi lại càng thấy thương bản thân mình hơn vì đã cứng rắn đứng lên cũng như vượt qua tất cả, cũng như cảm thấy bản thân thật dũng cảm khi yêu anh.
Ngày anh bước vào đời tôi, mọi thứ đều đẹp 1 cách lạ thường, bầu trời cũng thế, xanh một cách lạ thường. Tuy nhiên , ngày anh đi, mọi thứ đều trở buộc phải úa tàn, bầu trời xám 1 cách lặng thinh đến nao lòng.
Ngày anh bước vào đời tôi, tôi sống trong sự quan tâm của anh, anh làm tôi quen dần với cách quan tâm hằng ngày mà anh dành cho tôi. nhưng rồi anh ra đi, bỏ lại tôi.

Tôi nghĩ rồi mình sẽ là gì khi không anh bên cạnh, các lời hỏi han, sự quan tâm giờ đâu rồi.Tôi cảm thấy trống vắng trong các ngày đầu mất anh. Tôi lại nên một lần nữa vượt thông qua nỗi đau cào cấu này, lại bắt buộc tập cách sống một mình cũng như quên đi những kỉ niệm về hai ta.
Lí do làm cho hai ta xa nhau như thế nào ? Là anh còn tình cảm và không quên được người cũ, anh vẫn còn vương vấn, vẫn còn yêu cô ta. Ngày tôi biết được anh cuối cùng , chả biết tỉnh hay là mơ, tôi hoang mang tự hỏi bản thân mình một câu hỏi với hàng chục lần "điều này là thật sao". Anh lừa dối tôi, một tháng cũng chẳng ít, cũng lại chẳng khá nhiều tuy nhiên nó làm cho tôi đau lòng vì anh lừa dối tôi suốt trong một tháng thông qua . Tôi thật sự rất sốc, cảm giác như cả thế giới này quay lưng với mình vậy.
Tôi khóc khá khá nhiều tới sưng cả mắt. Tự hỏi bản thân sao anh lại khiến cho vậy. lúc tôi biết được anh vẫn vương vẫn tình cũ anh có nói một câu mà đến giờ vẫn in sâu trong tôi, anh nói anh quen tôi chỉ để quên đi người cũ..Tại sao hả anh? Sao anh lại nhẫn tâm khiến cho cuối cùng đối với tôi. Cảm giác bị lừa nó đáng sợ lắm.

Tôi đã cố quên anh, đã 3 tuần trôi thông qua , hai ta chẳng còn liên lạc gì với nhau. Anh giờ chắc đang vui vẻ bên cô ấy chẳng nhớ gì tới tôi đâu. Trong lòng tôi thật sự vô cùng tức nhưng cũng quá buồn, mà sao tôi không thể nào ghét anh được? Trước đó là chuyện của 2 ta, tuy nhiên giờ chỉ còn 1. Tình cảm chỉ còn tới từ 1 phía. Đau lòng cũng chỉ có 1 mình tôi.
Nhìn lại sau bao điều bản thân mình trải qua . Lừa dối, các vấp ngã trong đời sống . Tôi lại càng thấy thương bản thân mình hơn vì đã cứng rắn đứng lên và vượt qua tất cả, cũng như cảm thấy bản thân thật dũng cảm khi yêu anh.

Thôi kệ, chuyện đã cũ... lại còn không vui, cớ gì cần giữ. phải thôi, chọn cách chôn vùi thì có lẽ hay hơn nhiều . Luyến tiếc làm chi một người lừa dối mình, nhỉ?
Theo Guu.vn

Này cô gái, không mạnh mẽ thì yếu đuối để cho ai xem?

Trong cuộc sống, đôi khi phải học cách chấp nhận, học cách từ bỏ...dù sự thật ấy có tàn khốc và khổ đau tới cỡ nào đi chăng nữa. Đôi khi ta phải ép bản thân mình trốn tránh nó, nhưng rồi thử hỏi, ta sẽ trốn được bao lâu? Thay vào đó hãy mạnh mẽ vượt qua.

Mạnh mẽ lên nào cô gái...

Này cô gái, sẽ chẳng có con đường nào trải đầy hoa hồng mà không có chông gai và thử thách. Cuộc sống cho dù không toàn màu hồng như cô vẫn mơ mộng, cô sẽ gặp muôn vàn khó khăn, thất bại khi tự bước đi trên con đường mà cô chọn lựa, nhưng đừng vội nản lòng vì đó sẽ là nhưng trải nghiệm cần thiết để cô tự tin bước vào đời.

Mạnh mẽ lên nào cô gái...

Sẽ chẳng ý nghĩa gì khi cứ ngồi đó than thân trách phận, cũng sẽ chẳng ai giúp đỡ bạn, ở bên bạn mãi mãi vì ngay chính cả cái bóng cũng sẽ rời xa khi bạn chìm vào trong bóng tối. Vậy nên cô gái à, hãy cứ mạnh mẽ lên dù chỉ một lần, hãy tự mình vượt qua mọi đau khổ, tự đứng lên sau những lần vấp ngã. Hãy tin vào chính sự nỗ lực của mình rồi may mắn chắc chắn sẽ mỉm cười mà thôi.

Này cô gái, không mạnh mẽ thì yếu đuối để cho ai xem?5-biquyetkhoedep365

Này cô gái, không mạnh mẽ thì yếu đuối để cho ai xem?

Mạnh mẽ lên nào cô gái...

Có thể sẽ có những lúc bạn cảm thấy cô đơn, không một bờ vai để dựa vào mỗi khi mỏi mệt. Nhưng cô gái của tôi à, chẳng phải người ta vẫn nói " cái giá của tự do là sự cô đơn, cái giá của hạnh phúc là hai từ ràng buộc". Vậy thì hà cớ gì cô phải bận tâm quá nhiều. Một mình cũng không phải là quá tồi, đúng không?

Mạnh mẽ lên nào cô gái...

Dù có đôi lúc sẽ cảm thấy mỏi mệt vì quá nhiều suy nghĩ, áp lực bởi công việc, những kỳ vọng của gia đình, hay đơn giản là những lo toan về cơm – áo – gạo – tiền... tất cả đều đè nặng trên đôi vài gầy của cô. Để rồi có những lúc như thế, cô muốn buông xuôi tất cả, muốn ngừng suy nghĩ, mặc kệ mọi thứ. Nhưng cô gái à, hãy cứ cười thật tươi và đối diện với nó vì đó là những gì mà cô đã chọn lựa. Hãy cứ tin rằng, một người con gái bản lĩnh khó khăn như vậy có là gì, hãy cứ theo đuổi mục đích sống của cô đi.

Này cô gái, không mạnh mẽ thì yếu đuối để cho ai xem?5-biquyetkhoedep365

Mạnh lên nào cô gái...

Nếu có một ngày nào đó, cô bị thất bại trong tình yêu. Có thể là bị phản bội, có thể là do người kia không còn tình cảm... cho dù là lý do gì đi chăng nữa, chung quy cô là người bị bỏ rơi, thì hãy mạnh mẽ lên và đừng bao giờ tỏ ra mình đáng thương. Trong tình yêu không cần có lòng thương hại, nếu muốn khóc hãy cứ khóc thật to lên cô gái à, đừng cố kìm nén cảm xúc sẽ chỉ làm mọi thứ dồn nén và uất ức hơn mà thôi. Cô hãy cứ tin hạnh phúc sẽ đến với những người chân thành.

... Và cô gái à, cho dù cô có hạnh phúc hay khổ đau thì thiên hạ cũng chẳng bận tâm đến niềm vui mà cô đang có hay nỗi đau mà cô đang chịu đựng. Vậy nên đừng quá bận tâm đến họ, hãy cứ sống theo những gì mà cô muốn, những gì mà cô chọn lựa. Cuộc sống vốn dĩ là những mảnh ghép đa màu sắc, cô cần phải trải nghiệm qua tất cả. Chỉ có như vậy cô mới biết mình là ai, cô có thể tự cảm nhận ra mình chín chắn, trưởng thành và mạnh mẽ như thế nào. Hãy nhớ rằng, không phải ai khác ngoài cô tự cho cô niềm tin để vững bước.

Cuối cùng, hãy tự tin, mạnh mẽ, thay vì ngồi một chỗ than phiền cuộc sống thì hãy tự đứng lên từ chính nơi vấp ngã. Thành công chắc chắn sẽ đến với cô – hãy tin như vậy cô gái nhé!

Theo: Guu.vn

Tại sao lại cố níu một nỗi đau dai dẳng...hỡi cô gái đáng thương


Mới hôm qua chúng ta bên nhau, em không thể hiểu vì sao em lại quyết định nhanh chóng sự rời xa anh để bây giờ ...còn lại với em là nỗi nhớ và niềm thương tiếc nuối . Em cần anh như trời luôn có trăng, sao . Có thể hiện tại trong phút chốc nào đó anh cũng nghĩ về em, anh sẽ hỏi rằng em có khỏe không? hiện giờ em đang vui phải không? bởi em đang có một người khác bên cạnh mình. Và vì em hạnh phúc vì em chọn sự ra đi khỏi vòng tay anh.

Em và anh nợ nhau một lời xin lỗi và một tình yêu, rời xa anh rồi mới cảm thấy thật sự chúng ta đã từng rất yêu nhau theo cách mà anh vẫn thường dành tình cảm cho em. Em đã không đủ tinh tế và nhận biết được tình yêu ấy là thật lòng anh. Vì em cứ mãi chạy theo cái gì xa xôi, em sợ sự thay đổi của cuộc sống, của tình cảm hiện tại mà em tự đánh mất anh.

Tại sao lại cố níu một nỗi đau dai dẳng...hỡi cô gái đáng thương-biquyetkhoedep365


Vì là em mất anh , nên em không cần gì khác nữa. Vì ta mất nhau không lời từ biệt, nên anh sẽ quên em nhanh chóng, và những thói quen mà anh và em đã có, bây giờ với anh không còn nữa....trong anh dần quên em như thói quen mà anh vẫn thường làm. Với anh có em hay không có em thì cũng không gì là quan trọng, đơn giản tình cảm của anh trao cho em chỉ hiện hữu lúc chúng ta cạnh bên...

Em cứng rắn và mạnh mẽ đến mấy, nhưng rồi em vẫn cần một người đàn ông cạnh bên che chở và bảo vệ, quan tâm em lo lắng cho em từ cái nhỏ nhất. Em không có đủ một gia đình hạnh phúc, điều em cần là một tình cảm trọn vẹn từ ba mẹ. Thế nên em sẽ tự dặn lòng mình, từ bây giờ em sẽ không tìm kiếm và chọn lựa nữa anh à. Nếu thật em có thể gặp được một người đàn ông đơn giản, một người không quá hoàn hảo và cầu toàn. Một người biết nghĩ cho em thôi, có trách nhiệm với gia đình, thương yêu em như em dành tình cảm cho người đó vậy. Cùng em đi trên đoạn đường gian nan chông gai của quãng thời gian còn lại trong cuộc đời. Thì em sẽ không buông tay người đó , em sẽ giữ chặt và trân trọng.

Tại sao lại cố níu một nỗi đau dai dẳng...hỡi cô gái đáng thương-biquyetkhoedep365


Nhờ anh mà em mạnh mẽ biết bao, và giờ người em đầy vết thương và sẹo chưa liền. Anh vẫn vậy vẫn cứ vô tư , vô tâm như ngày nào mình quen biết. Nhưng thôi! cái gì cũng có nguyên nhân và rồi kết quả là do mình tạo ra , thì bản thân mình sẽ là người nhận lấy. Em thừa nhận em sai vì em đã không nói được rõ nỗi lòng và sự mong muốn của em cho anh nghe, rằng em thật sự yêu và cần anh quan tâm chăm sóc.

Giờ thì chúng ta mất nhau, sẽ liền lại thôi vết sẹo ấy, nỗi đau ấy, và những kỉ niệm vui buồn ấy cũng được chôn chặt vào tim. Cho em buồn thêm chút nữa...vì không có gì là mãi mãi...niềm đau cũng vậy,phải không Anh !

Cô đơn bên ngoài chưa hẳn đã đáng sợ bằng cô đơn trong tâm hồn

Hạnh phúc khi có ai đó yêu thương và dành tình yêu thương thật sự chân thành, nhưng có thể do duyên số, hay người ta thường gọi là số phận đã an bài sẵn do ông trời, vậy nên mà có những người đã rất hạnh phúc từ lúc đầu cho đến phút cuối. Một số khác lại đơn phương ngậm ngùi chỉ biết đi đằng sau một người , còn lại thì người yêu thật lòng với một người chỉ quen như cho có tình yêu với mọi người.

Tất nhiên ai cũng mong muốn hạnh phúc và cuộc sống êm đềm, bên cạnh người thân yêu và một nửa của mình. Nhưng đâu ai cũng trân trọng và biết quý giá những thứ mình đang có, để đến khi đánh mất nó thì nhận lại là sự nuối tiếc , ngậm ngùi và niềm nhung nhớ, day dứt khôn nguôi. Bản thân cứ nghĩ rằng mình đã rất tốt, và mọi thứ mình làm là đúng, thế nhưng đó chỉ là sự cố chấp, là cái tôi quá lớn đè nặng lên suy nghĩ và rồi hành động cũng không biết kiềm chế cảm xúc, từ đó mà mọi chuyện luôn đi theo hướng phức tạp và rắc rối ngày càng lớn dần rồi sau đó thì tan vỡ mọi thứ.



Tôi cũng vậy, là một trong những người ấy. Tôi đã có một tình yêu thật sự chân thành và tôi đã yêu hết mình, thế nhưng cách cư xử và hành động của tôi đã đẩy dần người tôi yêu đi xa mà đến khi dừng lại thì không thể níu kéo. Khi bạn nhận ra mọi thứ mà bạn cho là đúng vào lúc ấy và bây giờ là sai thì bạn sẽ làm gì? Sửa sai và muốn được có cơ hội sửa sai .

Tình yêu là gì? yêu không chỉ là cảm giác bạn thích ai đó, muốn ở bên cạnh ai đó, gần gũi và được thấy ai đó mỗi ngày. Làm tất cả vì ai đó hay chịu đựng những gì ai đó làm sai và không tốt . Mà tình yêu là biết cảm thông, chia sẻ, cùng nhau sửa đổi theo hướng tốt hơn và có giới hạn. Quan tâm quá mức sẽ làm cho người yêu thương mệt mỏi, mất đi sự tự do. Sống trong bóng tôi với nỗi cô đơn và đau khổ riêng mình tôi là chuyện thường tình, dần dần nó đi vào thói quen, trong tiềm thức rồi quen dần và khó bỏ.


Cô đơn bên ngoài chưa hẳn đã đáng sợ bằng cô đơn trong tâm hồn-biquyetkhoedep365

 Tận sâu thẩm trong lòng tôi rất muốn dựa dẫm vào ai đó, đặt hết niềm tin yêu và hi vọng vào người ấy . Sống hết mình với tình yêu đó, không màn đến kết quả và suy nghĩ đến bi kịch sẽ đến hay một kết thúc buồn. Ở bên cạnh người đó, quan tâm, chăm sóc lo lắng và yêu thương người đó chân thành, hết mình. Cùng người đó đắp xây hạnh phúc, cùng nhau cố gắng để rồi đến một ngày, sẽ nhận lại được một hạnh phúc mà ai cũng mong muốn trong cuộc đời, được cùng người ấy sống trong một mái nhà, yên bình , thoải mái và ấm áp tình thương yêu.

Thể nhưng , niềm tin yêu mà tôi muốn có ấy lạc đâu mất. Hay do tôi tự đánh mất, hay do cuộc sống ngày một dối trá và đầy những cám dỗ khiến tôi lo sợ và rồi mất đi niềm tin vốn có mà trước đây tôi đã luôn tự tin. Hay vì tuổi tác và những nỗi đau đã khiến tôi mệt mỏi, rồi tôi kiệt sức , tôi mệt mỏi, muốn dừng lại và buông bỏ....



Được tạo bởi Blogger.