Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Nói gì giờ đây, tâm trạng ngỗn ngang với những suy nghĩ và sự lo lắng. Bước tiếp hay nên dừng lại , với tình cũ còn vương hay người mới còn thương. Cái sai lầm một lần nữa lại lặp lại, hay do cuộc sống cứ mãi thử thách lòng người. Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Điều gì khiến tôi còn ngần ngại với quyết định của bản thân, hay vì cái quá khứ không mấy vui , hay sợ tình cảm người mới không chân thành. Vẫn biết hiện tại đã chọn con đường quay lại, nhưng vẫn vấn vương mối tình mới chớm. Sự chân thành và nồng nàn của tình cảm làm con người ta bị rung động lâu đến vậy sao? Sống với sự hoài niệm về chuyện cũ, rồi dằn vặt níu kéo những gì đã qua, không trân trọng hiện tại và nghĩ về tương lai là tôi lúc này. Cứ ngỡ đi đường dài ai ngờ chỉ ngang qua nhau như cơn gió thoảng. Mọi thứ dừng lại trong phút chốc, chợt đến chợt đi đến vội vàng. 

Con người thật lạ, sau khi có được tất cả mọi thứ như mình mong muốn , vậy mà vẫn muộn phiền và lo nghĩ. Hiện tại và quá khứ cứ đi song song cùng nhau, mà phần nhìu vẫn là sống trong quá khứ đã qua. 

Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Hiện tại của tôi thật đẹp, tôi đã có khoảng thời gian như trong mơ vậy. Một người đã đến, và mang cho tôi những ngày tôi rất cần có được từ một người đàn ông của đời mình. Anh quan tâm và chăm sóc cho tôi, mỗi ngày dành lời yêu thương và âu yếm để thể hiện tình cảm của Anh. Nhắn tin với những lời dễ thương, kèm theo là những cuộc gọi gần như là "giám sát" tôi , thế nhưng tôi lại cảm thấy rất vui vì điều đó. Vì nhờ những cử chỉ đó mà tôi biết giá trị của tôi trong Anh, và tình cảm của Anh dành cho tôi như thế nào. Vẫn biết ngoài tôi thì Anh còn nhiều mối quan tâm khác, những mối quan hệ mập mờ không rõ ràng thì tôi vẫn muốn được bên Anh.

Thế nhưng hạnh phúc mà tôi cảm nhận được chỉ là cảm giác say nắng, say nắng một người đã có tất cả, và thời gian hiện tại của Anh là tôi mà thôi. Anh biết tôi còn vương tình cũ, nên đã cố gắng bên tôi nhiều nhất có thể. Quan tâm lo lắng tôi mọi lúc, cạnh bên Anh tôi thấy mình bé nhỏ và như được che chở nhiều hơn. Vậy sao giờ tôi còn băn khoăn tình cũ làm gì? Phải chăng còn nợ nhau chưa dứt hết. Người cũ đã vô tình dứt bỏ tôi một cách vô tâm, đi không chút tiếc nuối, và cũng không cần một lý do, không cuộc gọi và sự níu kéo. Vậy tôi còn nhớ để làm gì...?

"Người cũ còn thương" , phải là tôi vẫn còn nhung nhớ về hình bóng cũ, tôi vẫn thường lén lên zalo, face để vào xem thông tin của người ấy. Vẫn muốn biết người ấy sống như thế nào, sống vui khỏe hay có gì muộn phiền không ? , đang vui hay buồn. Và rồi tôi vẫn thấy người ấy vui vẻ, công việc tốt , mọi thứ suôn sẻ, duy chỉ một điều tôi biết rõ người ấy không còn nhớ về tôi nữa. Người ấy lúc gặp tôi là chưa có gì, rồi sau đó dần dần phát triển vượt lên. Mọi thứ suôn sẻ, tôi trở thành người thừa trong cuộc sống của người cũ. Vậy tôi còn nhớ về người ấy làm gì nữa nhỉ?

Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Tình cảm khó nói! Phải ! Nó thật sự khó nói...

Vì trong quá khứ, khi người ấy một lòng vì tôi, yêu thương tôi, muốn bên cạnh quan tâm chăm sóc tôi, thì tôi lại không muốn bị sự ràng buộc làm vướng bận đến cuộc sống của tôi. Tôi chỉ muốn được yêu theo cách của hai người tìm hiểu nhau và không đi quá sâu vào nhau để có thể còn chút nhớ, chút thương, chút giận hờn và được quan tâm nhau, gặp nhau khi thật sự nhớ nhau và cần nhau khi muốn san sẻ niềm vui nỗi buồn...chứ không phải ở cạnh nhau kiềm nhau về thời gian, không gian và mọi thứ khác nữa. Vì đơn giản chưa là gì của nhau. 

Đồng ý người cũ tốt lắm, và Anh hiện tại cũng tốt nữa. Nhưng người cũ đã không còn tình yêu, hiện tại chỉ vì mục đích phấn đấu cái gọi là danh lợi, tiền tài địa vị. Còn Anh thì đã có tất cả và cũng vẫn đang duy trì nó. Nhưng với tôi thì thật sự không thuộc về ai, tôi đứng giữa để tự nhìn nhận lại bản thân...cảm ơn người cũ và Anh đã xuất hiện cho tôi thấy tôi cần phải làm gì, tôi sẽ không phải là người được chọn lựa mà tôi sẽ là người chọn lựa tình yêu cho mình. Đã quá quen thuộc cảm giác được người khác tán tỉnh và ngỏ ý để tôi nhận lời yêu rồi. Từ bây giờ tôi sẽ khác trước...sẽ sống vì bản thân mình, và vì hạnh phúc của mình nhiều hơn nữa. Tôi sẽ cố gắng để bản thân phát triển từ những thứ mà người cũ muốn có và từ những cái mà Anh đang có, chắc chắn là tôi sẽ có nó trong tương lai. 

Nhận lại là tôi được hơn là mất, tôi có kinh nghiệm sống, tôi trưởng thành nhiều hơn, tôi suy nghĩ đơn giản hơn và tôi thấy mình nên ngừng sự ích kỷ mà cần phải sống cho người khác nhiều hơn. Thứ tình yêu nó không tồn tại lâu dài, bền vững khi vật chất không đi cùng. Tình cảm gia đình mới đáng quý và đáng trân trọng hơn cả. Cảm ơn vì tất cả...

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau

Nợ Anh một lời giải thích và lời xin lỗi!

Câu chuyện chiếc nhẫn và cái nắm tay...

Một câu chuyện tình yêu đầy lãng mạn, chất chứa tình cảm, sự chân thành và trái tim thành thật từ hai phía. Nhưng đúng người sai thời điểm cũng chỉ có thể là "Người lạ từng quen" mà thôi. 

Lần nào gặp nhau, đi tận đâu, hoàn cảnh nào ,... thì Anh cũng cầm tay tôi. Cái nắm tay với tôi mà nói, là chuyện thật sự có ý nghĩa . Tôi bị bệnh tiết chế ra mồ hôi tay, vậy nên không được đôi bàn tay đẹp, mềm mại , nõn nà như những người con gái khác.

Bước qua biết bao nhiêu chuyện tình , tôi cũng chưa bao giờ có được cái cảm giác an toàn, bình yên và được trân trọng như gặp Anh.

Anh mang cho tôi cảm giác lạ, có vui , có buồn, có lo lắng, có cả hạnh phúc và một cảm giác được yêu đến lạ lùng. Bên Anh tôi là tôi, là con người thật với hành động lời nói được là chính tôi . Tôi và Anh không có khoảng cách, và Anh luôn cầm tay tôi thật ấm áp, một cách trân trọng . Tôi có thể nhận ra được.

Sau khi để người yêu cũ ra đi, tìm hạnh phúc ... tôi trải qua quãng thời gian khó khăn, nhớ, đau thương, dằn vặt bản thân và xót xa vì đã để mất đi hạnh phúc tưởng chừng không thể tìm lại được thì Anh xuất hiện. Vô tình hay cố ý thì tôi và Anh gọi là định mệnh. Anh tìm được tôi qua zalo tìm kiếm xung quanh, còn tôi lúc ấy đang kinh doanh mỹ phẩm nên cần tìm kiếm khách hàng cả nam và nữ. Chính vì vậy mà tôi và Anh kết bạn, tôi đồng ý kết bạn nhưng không nghĩ sẽ kết bạn bè thân thiết, tôi chỉ muốn bán được hàng . Anh có nhắn tin trước cho tôi, nhưng tôi nghĩ chỉ là lời tán tỉnh nên tôi bỏ qua, từ chối đi cà phê và nói thẳng rằng tôi đã có người yêu. Anh cũng không nói gì, đơn giản chỉ là người dưng. Rồi tôi và người cũ chia tay vì người ấy có bạn gái mới, tán tỉnh với nhiều người khác nữa, và còn quay lại với người cũ...Đó cũng chính là định mệnh mà ông trời đã sắp đặt cho tôi.

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau

Tối ấy đi ăn với đám bạn, tôi lại vào zalo, tìm kiếm, thật sự không thể nhớ nữa...bấm vào trúng Anh, tôi nhắn tin, gọi videocall zalo và đồng ý cho cả số điện thoại, nhận lời đi hẹn hò ngày hôm sau luôn...tin được không vì thật sự tôi đã say rồi. Ngày hôm sau là chủ nhật, tôi đã nằm nhà cả ngày, rồi đến tối, đúng giờ hẹn, Anh đến, lưỡng lự chần chừ vì là người lạ, tôi lo lắng, tôi không cho biết nhà tôi đang ở, cũng không muốn Anh đến đón, tự tôi sẽ đi. Anh cứ cương quyết sẽ qua chở và đón đi, tôi không từ chối được cũng nhận lời.

Lần đầu ấn tượng của tôi về Anh là sự ngạc nhiên, tôi không xem trang cá nhân zalo của Anh, tôi không biết Anh làm gì, thật sự đây đúng là duyên mà thôi. Anh đón tôi bằng xe hơi, sang chảnh bóng loáng. Nhìn thấy vậy, làm tôi cũng choáng ngợp và không biết phải xử lý như thế nào. Thật ! tôi bất ngờ. Bước lên xe, hít thở không nổi luôn, rồi Anh bắt chuyện, hỏi gì đó tôi không nhớ nữa. Anh thắc mắc vì sao người như tôi, biết giao tiếp, lại dễ thương như vậy mà lại bị người yêu bỏ, thật lạ. Tôi chỉ cười và có chút thoáng buồn về chuyện cũ, nhưng rồi Anh lại tinh ý chuyển chủ đề khác. Để ý từ lúc gặp Anh cho tới lúc này, chưa bao giờ Anh cho tôi thấy khoảng cách, hay sự nghĩ ngợi gì trong mối quan hệ giữa tôi và Anh. Anh nói chuyện hoạt bát, vui vẻ, lại rất lanh lẹ,...mà đặc biệt hơn là Anh rất tinh ý, lại tâm lý và galang vô cùng. Nhưng khác với những người con gái khác, tôi lại không thích ngay từ ban đầu, đơn giản vì tôi vẫn cần cảnh giác mà.

Anh chở tôi đi ăn cùng bạn Anh bên tân phú. Thật sự bây giờ ngồi nhớ lại tôi cũng không nghĩ rằng đây là câu chuyện có thật của cuộc đời mình. Nó như giấc mộng vậy, chợt đến rồi thoáng đi như cơn gió. Ngồi trong bàn ăn Anh cũng nhìn tôi, rồi quan sát cử chỉ, cách tôi ăn, uống, và cả đi đứng...Anh biết tôi rất kỹ tính, cẩn thận và sạch sẽ chỉ một lần gặp đầu tiên vài tiếng đồng hồ. Chắc vậy làm Anh thích tôi chăng! Vì tôi lạ hơn những người con gái khác, hay vì tôi nhẹ dạ cả tin...

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau
Tiếp diễn cho lần đi ăn chưa kết thúc , nếu như tôi còn tỉnh táo và có thể tự về, vì còn buồn tình cảm và vì tôi cũng muốn uống , tôi nghĩ đơn giản là sẽ được Anh chở về sau khi Anh nói Anh không hề làm gì tôi cả đâu...Tôi tin điều đó! Lên xe về, Anh chở tôi đi, nói chuyện khá nhiều, mà giờ chẳng nhớ chuyện gì nữa...hihi...Nhưng tôi biết tôi vui lắm dù chỉ khoảnh khắc ngắn ngủi. Rồi chợt tỉnh khi Anh nói giờ chúng ta đi vũng tàu nhé! What? tôi không tin vào tai mình, tôi từ chối, cự tuyệt đến cỡ nào cũng không thể qua được lời dụ dỗ ngon ngọt của Anh. Nhưng nhờ đoạn đường đi ấy, giây phút ấy, tôi mới có được cảm giác, khoảnh khắc, khoảng thời gian không bao giờ quên được như bây giờ. Phải, tôi luôn chậm 1 giây , tôi luôn để tình yêu đi xa tôi rồi tôi mới nhận ra được tôi thật sự toàn tâm toàn ý với người ta.

Kỷ niệm ở vũng tàu rất đẹp, tôi sẽ không kể ở đây đâu, tôi sẽ cất trong một nơi bí mật của trái tim. Sau chuyến đi ấy, tôi bắt đầu có cảm giác với Anh. Rồi tôi nhận lời đồng ý Anh và bắt đầu quen nhau, gặp nhau nhiều hơn, Anh dành thời gian cho tôi mỗi tối. Đi xem phim ma Anna Beo là bộ phim mà để lại cho tôi kỷ niệm nhất từ trước đến giờ. Anh không có ý định đi xem phim ma , Anh...sợ ma. Và đó là lý do tôi cho là đáng yêu của Anh. Lên xe ngồi, Anh nói không nha, không coi phim ma đâu nha. Nhưng sau một hồi năn nỉ, Anh cũng phải chấp nhận cùng tôi xem phim ma, mặc dù lúc ấy cũng không còn suất chiếu phim nào khác nữa. Tôi thì vui lắm, còn Anh thì có vẻ rất miễn cưỡng nhưng không hề tỏ ra không thích hay khó chịu chút nào. Vào xem, từ đầu tới cuối Anh nói nhiều ơi là nhiều, có lẽ vì giảm đi cảm giác sợ, tôi thấy mắc cười và cũng vì như vậy, tôi cười suốt từ đầu đến cuối bộ phim mà ai cũng phải xanh mặt khi xem. Cặp kế bên tôi còn thấy lạ, khi mà Anh rút vào vai tôi mỗ phân đoạn có ma xuất hiện. Thật! tôi thấy rất lạ và cực kỳ đáng yêu. Ra về, Anh và tôi phải đi bộ để lấy xe, và Anh không quên cầm tay tôi. Rất dễ thương.

Trong khoảng thời gian quen nhau ngắn ngủi, Anh cũng có ghen tuông là do tôi chưa dứt được người cũ, và nhiều người mới nhắn tin loạn xạ, làm Anh không tin tưởng, mà cũng do bản tính của Anh hay ghen nữa. Rồi sau 2 lần chia tay, lần cuối cùng tôi nhắm mắt kết bạn zalo quay lại, Anh vẫn chấp nhận, Anh và tôi lại quen nhau được 1 ngày duy nhất. Lần cuối cùng Anh nói hình ảnh của Anh và tôi hãy xóa hết đi, tôi lại nghĩ rằng phải chăng những gì tôi làm đã gây tổn thương cho Anh , làm mất đi niềm tin của Anh dành cho tôi rồi. 

Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau-https://gocnhocuatraitim.blogspot.com/
Anh đúng Em không sai...ta không thuộc về nhau
Lần cuối được Anh nắm chắt tay là lần đi xem phim cuối cùng. Tay tôi đau rát vì bệnh tái phát, và lần nào cũng là chiếc nhẫn Anh hay đeo, khi Anh xiết chặt tay tôi nó làm tôi đau rát lắm. Lúc ấy tôi chợt nghĩ , hạnh phúc mà tôi đang nắm có chắc làm tôi bình yên không khi quyết định quay lại với Anh lần nữa. Khi mà Anh là người có tất cả, còn tôi thì chỉ là cô gái bình thương mà thôi. Không có gì đặc biệt cả. Và rồi nhờ Anh luôn thể hiện tình cảm mọi lúc mọi nơi, Anh lại nắm tay tôi, hôn lên vai tôi, lên má tôi, dù cho nơi xem phim cấm mang nước vào thì Anh vẫn mua trà sữa cho tôi , cố gắng tìm cách mang vào, cố đứng đợi xếp hàng và cố gắng nhớ để mua cho tôi ly trà sữa ô lông sủi bọt trân châu trắng....Điều ấy làm tôi nghĩ, có đau đớn đấy nhưng sẽ hạnh phúc mà, vì Anh thương tôi mà. Mỉm cười rồi lại quyết định cố gắng giữ chặt lấy cơ hội cuối cùng này. Thế nhưng, đâu biết rằng càng nắm giữ lấy thì vết thương càng đau thêm , rách xước và chảy máu.

Tôi cứ tự nghĩ rằng do tôi, do người cũ nên tôi và Anh không đến được với nhau. Thế nhưng sự thật lại khác so với tôi nghĩ. Cuối cùng tôi chọn cách buông bỏ. Không phải buông tay là hết yêu mà buông tay còn có nghĩa là sẽ không bao giờ bị đau đớn nhưng vẫn được yêu Anh trong suy nghĩ. Mong Anh và gia đình nhỏ của Anh sẽ luôn hạnh phúc.
Được tạo bởi Blogger.